Bạn Cùng Phòng Bí Mật Của Tôi Xem thêm Tập 20. Bạn Cùng Phòng Bí Mật Của Tôi. Tập 20. 9.6. ( 2.0k người đã đánh giá) •. Tôi muốn đánh giá. TOP 5 Danh sách hit phim truyền hình iQIYI sản xuất TV-PG 2022 Cập nhật tới tập 20 / tổng cộng 24 tập. Hiển thị thêm. Bạn Cùng Phòng Của Tôi Là Gumiho VietSub, My Roommate Is A Gumiho (2021) Nội dung phim đặc sắc. Phim kể về một nữ sinh viên đại học tên là Lee Dam, cô vô tình nuốt phải quả cầu của cửu vĩ hồ tên là Shin Woo Yeo, người đã gần đạt được mục tiêu trở thành con người. Nếu Bạn Cùng Phòng Bí Mật Của Tôi Xem thêm Tập 17. Bạn Cùng Phòng Bí Mật Của Tôi. Tập 17. 9.6. ( 1.7k người đã đánh giá) •. Tôi muốn đánh giá. TOP 5 Danh sách hit phim truyền hình iQIYI sản xuất TV-PG 2022 Cập nhật tới tập 18 / tổng cộng 24 tập. Hiển thị thêm. Căn Phòng Tử Thần Căn Phòng Tử Thần bước vào phim, chúng ta sẽ được làm quen với 6 con người thuộc nhiều ngành nghề trong xã hội thông qua việc họ được nhận một hộp quà có chứa vé mời tham gia trò chơi Escape Room với giải thưởng lên đến 10.000 USD. Bạn cùng phòng, RoomMate (2021) phim 18+ gái xinh Hàn Quốc Bạn Cùng Phòng Của Tôi Là Gumiho Thám Tử Lừng Danh Conan Detective Conan OaQfU12. Bạn cùng phòng là Tử Thần! - Thỉnh Quân Mạc Tiếu. Tên gốc Bạn cùng phòng của ta là Tử Thành! Đổi thành Bạn cùng phòng là Tử Thần! Tác giả Thỉnh Quân Mạc Tiếu. Thể loại BHTT, Hiện đại, linh dị ma quái, bắt ma, hài hước và vân vân mây mây... Tình trạng bản raw 245c chính 3c phiên ngoại tổng 248c Đã hoàn.! Edit Mị Pmk JP Bản QT chính thức được lấy từ bạn Jinbalyol Link Wattpad VĂN ÁN Tang Du một cô gái sở hữu đôi mắt âm dương, sau tai nạn xe cộ năm tám tuổi thì bắt đầu nhìn thấy được ma, những thực thể thuộc thế giới bên kia, thường xuyên cười cười nói nói về phía hư không làm cho người ta có ấn tượng kỳ quái, đến khi phát hiện ra được sự kỳ lạ của bản thân thì đã không có một mống bạn bè nào. Mục Dung ban ngày làm chủ ở cửa hàng vàng mã phục vụ người sống, kiếm tiền nuôi thân. Ban đêm lại là Tử Thần phụ vụ Địa Ngục, góp nhặt ân đức cứu vớt Thân sinh*. * Thân sinh tức nói bố hoặc mẹ, nguyên bản QT đề cập mẫu thân, không thích hợp dùng trong văn hiện đại, dùng từ Mẹ lại có cảm giác không hay lắm nên dùng Thân sinh. Mục Dung bởi vì nhìn thấu sinh tử luân hồi, lại mang tính cách nhạt nhẽo, không thích kết giao cũng không muốn kết giao với bất kỳ ai nên căn bản không thể có bạn bè. Có lần, mém tí bị một âm hồn khó dạy phá hư thân thể khi đang xuất hồn. Mục Dung quyết định tìm bạn cùng phòng, miễn phí tiền nhà, ý đồ rất rõ ràng Bảo vệ thân thể của cô khi cô xuất hồn làm nhiệm vụ. Vì vậy, Tang Du chuyển đến... Tang Du Mỗi tối tôi đều nhìn thấy linh hồn của bạn cùng phòng lãng du đây đó lại còn phải làm bộ như không thấy, phải làm sao bây giờ?? ~~~~~~ Diễn chính Tang Du, Mục Dung Phối diễn A Miêu, Hách Giải Phóng và vô số người người quỷ quỷ Tang Du một cô gái sở hữu đôi mắt âm dương, sau tai nạn xe cộ năm tám tuổi thì bắt đầu nhìn thấy được ma, những thực thể thuộc thế giới bên kia, thường xuyên cười cười nói nói về phía hư không làm cho người ta có ấn tượng kỳ quái, đến khi phát hiện ra được sự kỳ lạ của bản thân thì đã không có một mống bạn bè nào. Mục Dung ban ngày làm chủ ở cửa hàng vàng mã phục vụ người sống, kiếm tiền nuôi thân. Ban đêm lại là Tử Thần phụ vụ Địa Ngục, góp nhặt ân đức cứu vớt Thân sinh*. * Thân sinh tức nói bố hoặc mẹ, nguyên bản QT đề cập mẫu thân, không thích hợp dùng trong văn hiện đại, dùng từ Mẹ lại có cảm giác không hay lắm nên dùng Thân sinh. Mục Dung bởi vì nhìn thấu sinh tử luân hồi, lại mang tính cách nhạt nhẽo, không thích kết giao cũng không muốn kết giao với bất kỳ ai nên căn bản không thể có bạn bè. Có lần, mém tí bị một âm hồn khó dạy phá hư thân thể khi đang xuất hồn. Mục Dung quyết định tìm bạn cùng phòng, miễn phí tiền nhà, ý đồ rất rõ ràng Bảo vệ thân thể của cô khi cô xuất hồn làm nhiệm vụ. Vì vậy, Tang Du chuyển đến... Tang Du Mỗi tối tôi đều nhìn thấy linh hồn của bạn cùng phòng lãng du đây đó lại còn phải làm bộ như không thấy, phải làm sao bây giờ?? ~~~~~~ Diễn chính Tang Du, Mục Dung Phối diễn A Miêu, Hách Giải Phóng và vô số người người quỷ quỷ Đặt 1 tảng đá vào chân. Ảnh bìa An Celle *** Nhìn cặp mắt ướt sũng của tiểu Hắc, tâm tư rối bời của Mục Dung cũng giảm đi. Trong đầu cô hiện lên rất nhiều hình ảnh vụn vặt, đều là người trước giờ chưa từng thấy nhưng quen thuộc, bên người đó luôn có bóng hình của tiểu Hắc. Tiếu Hắc liếm liếm lòng bàn tay Mục Dung. Nó an tĩnh ngồi xổm bên cạnh Mục Dung, giống như ngày xưa. Trên bầu trời Tang Du và lão cục trưởng hừng hực khí thế, Tang Du chiếm được thế thượng phong nhưng lão cục trưởng một mức trốn sau Bát Chỉ Kính, Nhược Thủy công kích không hiệu quả. Từ góc độ Mục Dung mà nhìn, Bát Chỉ Kính và Huyết Nguyệt quỷ dị kia cùng tản ra một vầng ánh sáng đỏ. Đột nhiên, bên trong tâm thức của Mục Dung đau xót, cô nhìn thấy Bát Chỉ Kính, hắn đã trưởng thành thành thiếu niên phong độ tao nhã, mặc trường bào âm dương thuật sĩ xứ Phù Tang, đầu đội mũ đen dài, hắn bị phong bế trên cọc gỗ dài, đại huyệt trên thân thể bị đinh dài màu đỏ ghim lên, cây đinh đen dài to bằng ngón tay đâm vào lưng hắn. Mặt Bát Chỉ Kính tái nhợt không chút máu, đuy đớn thống khổ lộ ra khẩn cầu, Mục Dung tựa như nghe được hắn tuyệt vọng nói Cứu ta. Trên bầu trời huyết sắc của Bát Chỉ Kính và Huyết Nguyệt càng lúc càng bành trướng. Mục Dung quay đầu nhìn Tang Đồng yên tĩnh nằm trên mặt nước, lại nhìn Lang Vương Tiếu Nguyệt máu me khắp người. Phóng tầm mắt, trong bóng tối vô tận chỉ có Nhược Thủy đầy tử khí, bên tai quanh quẩn tiếng cười của lão cục trưởng. Mục Dung vỗ vỗ đầu tiểu Hắc, nói khẽ "đến lúc rồi, đúng không?" Tiểu Hắc hừ một tiếng cọ cọ chân Mục Dung, sau đó vẫy đuôi đi ba vòng quanh Mục Dung, sau đó hoá thành Hàng Ma Xử* bay tới trước mặt Mục Dung. Mục Dung khoanh chân ngồi trên mặt nước, hai tay cầm Hàng Ma Xử, khôi phục bình tĩnh ngẩng đầu nhìn bầu trời. Cô quăng Hàng Ma Xử lên cao, chắp tay trước ngực chậm rãi nhắm mắt. Tang Du cảm nhận được dị thường cúi đầu nhìn xuống, phản xạ đầu tiên là mặc kệ bóng đen nàng lao xuống nhưng nửa đường ngừng lại, nhìn Hàng Ma Xử toả sáng lung linh trên đầu Mục Dung. Mời các bạn đón đọc Bạn Cùng Phòng Là Tử Thần! của tác giả Thỉnh Quân Mạc Tiếu. Sắp kiểm tra đến Tang Du, Tang Đồng bước nhanh về trước kéo nàng tác này lập tức bị kiểm soát viên và cảnh sát để ý, Tang Đồng giơ hai tay lên "Đây là em gái tôi, tôi có chút chuyện muốn nói với em ấy."Cảnh sát dắt cảnh khuyển đi tới "Xin chào phiền ngài xuất trình căn cước."Kiểm tra căn cước của hai người xong, cảnh sát để cảnh khuyển ngửi ngửi hai người, hỏi Tang Du "Cô quen người này không?","Có, là chị gái tôi, chúng tôi dẫn bạn về thăm nhà."Cảnh sát lại làm tròn trọng trách, nói với Tang Đồng "Mở balo cô ra."Tang Đồng mở balo, bên trong chỉ có mấy bộ quần áo thường ngày, cảnh khuyển ngửi lại lần nữa không phát hiện vấn đề gì, cảnh sát nghi hoặc hỏi "Cô kéo cô ta làm gì?"Tang Đồng biết đây là vì an toàn của mọi người nên mỉm cười trả lời "Đồng chí, tôi đột nhiên có kinh, muốn em gái đi theo tôi vào toilet."Cảnh sát trẻ tuổi bỡ ngỡ, mất tự nhiên khoát tay "Thời gian check-in sắp đến, xin chú ý.""Cám ơn."Tang Đồng kéo Tang Du ra ngoài "Em mang Liễu Nhị nương tử theo hả!?"."Dạ, độc rắn của Mục Dung vẫn còn, hơn nữa pháp lực của Nhị tiểu thư mất sạch rồi, chúng ta không thể mặc kệ."Tang Đồng ghét bỏ nói "Học đâu ra cái lòng từ bi vô bờ này."Tang Du ngượng ngùng cười "Học Mục Dung nhà em."Tang Đồng nhăn mặt, xoa xoa da gà "Stop, bớt bán cẩu lương, em mau phóng sinh Liễu Nhị nương tử đi.""Hả! Không được!""Em thấy mang theo rắn có thể đi qua hải quan sao?""Trước khi Khôi bà bà lâm chung đã giao Nhị tiểu thư cho chúng ta, chúng ta không thể vứt bỏ người ta!""Tuổi chị em mình cộng lại không bằng số lẻ của người ta đó, nơi này là Đông Bắc em lo cái gì, hơn nữa chúng ta đi Tứ Xuyên, nhà Tiên qua sông là mất hết pháp lực."Tang Du nghĩ một hồi "Vậy để em hỏi ý Nhị tiểu thư đã, nếu cô ấy muốn đi em sẽ thả, còn nếu không đi thì sẽ nghĩ cách mang cô ấy theo."Tang Du mở balo đặt Liễu Nhị nương tử đang co ro lên bàn "Nhị tiểu thư, chúng ta phải về Tứ Xuyên, nếu cô muốn ở lại đây thì bò lên tay tôi, còn nếu muốn cùng đi thì cứ ngủ tiếp."Tiểu xà hoa không nhúc nhích, không biết có nghe Tang Du nói hay Du chờ một chút lại nói "Nhị tiểu thư muốn đi cùng chúng ta đó chị.""Sợ em quá rồi, chuyện lớn vậy cũng không nói sớm nữa." Cũng may chuyến đi này là chạy trốn, cho nên Tang Đồng đã chuẩn bị mở túi lấy ra lá bùa "Dán cái này lên người ta." Đây là loại bùa kết hợp với khoa học kỹ thuật bùa Ẩn Thân, không chỉ có thể thoát khỏi mắt thường còn có thể tránh các loại máy quét, cô rời khỏi cục xử lý sự kiện đặc biệt, loại bùa này xài mới cái thì ít đi một cái."Cám ơn chị!" Tang Du nhận bùa dán lên Liễu Nhị nương tử "Nhị tiểu thư, ngài đừng động loạn nha, nếu không là không qua được hải quan đó."Tang Du và Tang Đồng quay lại chỗ kiểm tra, Mục Dung đứng cách đó không xa chờ tượng của kiểm an viên đối với cặp chị em này khá sâu, vậy nên cẩn thận kiểm tra hai người một phen, Tang Du tóc hơi dài, hôm này dùng kẹp bới tóc, kiểm an viên phải quét hai lần mới cho Du cằm kẹp tóc bĩu môi đi tới trước mặt Mục Dung "Nghiêm quá chừng, tóc cũng quét nữa."Mục Dung cầm túi của nàng, cười nhẹ nói "Thật đẹp."...Hai người nắm tay đi phía trước, Tang Đồng buồn bực đi phía sau. Sau bốn tiếng ngồi máy bay, cuối cùng cũng đáp xuống Tứ ra khỏi đại sảnh, Tứ Xuyên liền nhiệt tình chào hỏi mọi người bằng cái nóng như vã vào Dung lần đầu tiên đến Tứ Xuyên, trước đó cô chưa từng trải qua mùa hè nào như vậy "nóng thật!"Tang Du tủm tỉm cười kéo Mục Dung lại gần "Thế nào, có quen không.""Không tệ."Tang Đồng đứng trước tài xế giơ tờ giấy A4 có tên của mình khi có La Như Yên, A Miêu không còn bám dính lên người Mục Dung nữa, cô ngắm nhìn đường phố xung quanh vui vẻ bay tới trước mặt Mục Dung "Mục Dung đại nhân, ta cảm giác nơi này rất quen!"Sau đó nắm tay La Như Yên bay đi, Mục Dung nói "Nhớ đi theo xe.""Biết rồi!"Tâm tình Tang Đồng không tệ, tạm thời bỏ xuống nặng nề trong lòng nhàn nhạt mẹ Tang Đồng và Tang Du lúc trước hùng vốn kinh doanh một công ty nhỏ, cho nên thời gian rãnh rỗi của họ tương đối nhiều, biết con và cháu gái dẫn bạn về nhà nên chuẩn bị đồ ăn rất phong ông Tứ Xuyên nổi tiếng thương vợ, mọi người vừa vào cửa đã thấy cha Tang Đồng mặc tạp dề bưng cá luộc nóng hổi ra bàn."Cha mẹ, tụi con về nè "Mẹ Tang Đồng đặt bát đũa xuống chạy tới ôm Tang Du, sau đó vỗ vỗ lưng nàng "Nha đầu, đi một cái là mất hai năm,.có biết chú mợ lo lắm không."Hốc mắt Tang Du đỏ hồng "Mợ."Mẹ Tang Đồng cầm hành lý của Tang Du, cười nói với Mục Dung "Con là bạn Du nhi hả""Chào dì, con là Mục Dung.""Được được, cơm xong xuôi rồi, tụi con rửa tay rồi cùng ăn Hạo thay giày xong vào nhà, lấy quà biếu trình lên "Chào chú chào dì, con là Vương Hạo bạn của Tang Đồng."Vương Hạo cao gần mét chín, làn da màu đồng cổ, đầu đinh, mày rậm mắt to nhìn qua như thiếu niên khoẻ khoắn thoải mắt mẹ Tang Đồng toả sáng, nhiệt tình nhận quà của Vương Hạo "hoan nghênh hoan nghênh, con với Đồng Đồng nhà chúng ta quen nhau bao lâu rồi."Nói xong còn nhìn Tang Đồng bằng ánh mắt từ ái, hiển nhiên bà hiểu làm rồi!!Tang Đồng thấy ánh mắt này đột nhiên chột dạ quay sang nhìn nhìn Tô Tứ Phương một chút, thấy đối phương nhàn nhạt cười, tâm tình có chút phức tạp."Mẹ, tụi con là bạn bè bình thường, đồng nghiệp đó.""À à, là vậy hả, thôi thôi rửa tay rồi ăn cơm."Tang Đồng đã từng dẫn Tô Tứ Phương về nhà, vậy nên cha cô đặc biệt còn làm hai món đồ khí vui vẻ, cha Tang Đồng liền lấy bia rót cho Vương Hạo một ly "A Hạo năm nay bao nhiêu tuổi?""Dạ, hai mươi bảy.""Vậy lớn hơn Đồng Đồng rồi.""Dạ, bình thường đều là cô ấy chiếu cố con."Tang Đồng cắn đũa liếc mắt, chịu không nổi song thân của Hạo rõ ràng là thứ vướng víu, vừa vào nhà lại biến thành khách quý vậy trời."Con với Đồng Đồng quen nhau như thế nào.""Tụi con là đồng nghiệp.""À! Con cũng làm nghiên cứu khoa học hả, nội dung công việc không tiện hỏi rồi."Vương Hạo vuốt vuốt mũi nhíu mày nhìn Tang Đồng Cô nói với cha mẹ cô là nhà khoa học hỷ!?"Tang Đồng trợn mắt nhìn Vương Hạo, không thèm để Tang Đồng gấp đồ ăn cho Tang Du "Du nhi, tình yêu tình báo sao rồi con."Mục Dung khẩn trương, lập tức ngồi thẳng lưng, bưng nước trái cây nhấp một Du hơi đỏ mặt, nhẹ gật mẹ Tang Đồng cao hứng "Quen nhau lâu chưa.""Người xứ nào?""Mấy tuổi rồi?""Sao không dẫn về đây."Trái tim nhỏ của Tang Đồng đập ầm ầm, điên cuồng nháy mắt với Tang Du, sợ em gái của mình bị tình yêu là cho khùng điên, nói sạch ra thì chết!Cũng may Tang Du hiểu ý, quay đầu nhìn Mục Dung một chút "Người Đông Bắc, hai mươi bảy tuổi, kinh doanh cửa hàng riêng gần đây hơi bận nên không đi được ạ."Cha mẹ Tang Đồng trừng mắt nhìn con mình "Khi nào dẫn người ta về đây, mợ kiểm định dùm con."Cha Tang Đồng tựa như có chút không vừa ý, thì thào nói "Đông Bắc hình như hơi xa.""Dạ về sau có cơ hội sẽ dẫn người ta về ăn tết ạ.""Cha mẹ người ta làm việc gì, người ta mở cửa hàng gì.""Mẹ! Mẹ tra hộ khẩu hả!""Đứa nhỏ này, hôn nhân đại sự phải qua ải trưởng bối, con không quan tâm mình thì thôi, còn không cho mẹ quan tâm em gái con hả."Nói xong bà mong đợi nhìn Tang Du, Tang Du mím môi nghiêm túc trả lời "Cha mẹ người ta không còn nữa, tự mình dốc sức kinh doanh ạ..."Mục Dung mỉa mai nói " tiệm cà phê sách! Ạch... Con biết bạn của Tang Du ạ, người ta rất tốt."Mục Dung sợ gia trưởng của Tang Du biết nghề "điềm xấu" của mình, âm thầm hạ quyết tâm quay về sẽ đóng cửa tiệm, sau này sẽ mở một tiệm cà phê rõ nội tình Tang Đồng nhịn không được cười ra tiếng, Vương Hạo cũng cười mặt Mục Dung hơi đỏ, bàn tay mềm mại dưới bàn duỗi ra, cùng Tang Du đan xen mười ngón Mục Dung sợ hai vị trưởng bối nhìn ra sơ hở nên không dám nhìn Tang Du, chỉ lẳng lặng nắm lấy tay nàng Ăn xong cơm tối Tang Đồng kêu Tang Du dẫn mọi người ra ngoài đi dạo, trong nhà chỉ còn ba người."Cha mẹ, hai người đưa điện thoại cho con.""Để làm gì.""Con có chuyện quan trọng muốn nói, hai người cứ đưa con điện thoại."Cha mẹ Tang Đồng phàn nàn mấy câu cũng bàn giao điện thoại cho cô, Tang Đồng để điện thoại vào toilet, kéo cha mẹ về thư phòng."Cha mẹ, hai người ngồi đi, có chuyện quan trọng phải nói với hai người."Tang Đồng đứng trước ghế sofa, không nói gì quỳ xuống."Đồng Đồng, con làm gì vậy, mau đứng dậy!""Con gái, con sao vậy, lại đây với ba ba, có gì thì nói với ba ba, có phải đi làm bị ủy khuất không, nếu không được cứ về nhà, công ty cho con và em gái giữ.""Ba ba, ba đừng kéo con, lòng con hổ thẹn để con quỳ nói đi, như vậy con có thể dễ chịu một chút."Cha mẹ Tang Đồng ngồi xuống, lo lắng nhìn Tang Đồng hít sâu một hơi "Cha mẹ, thật ra con không phải nhà khoa học..."~~~~Đó chị Đại của mị đó. Mà công nhận sợ Du Du thiệt, hỏi gì mà khôn ớn~ Tang Du một cô gái sở hữu đôi mắt âm dương, sau tai nạn xe cộ năm tám tuổi thì bắt đầu nhìn thấy được ma, những thực thể thuộc thế giới bên kia, thường xuyên cười cười nói nói về phía hư không làm cho người ta có ấn tượng kỳ quái, đến khi phát hiện ra được sự kỳ lạ của bản thân thì đã không có một mống bạn bè Dung ban ngày làm chủ ở cửa hàng vàng mã phục vụ người sống, kiếm tiền nuôi đêm lại là Tử Thần phụ vụ Địa Ngục, góp nhặt ân đức cứu vớt Thân sinh*.* Thân sinh tức nói bố hoặc mẹ, nguyên bản QT đề cập mẫu thân, không thích hợp dùng trong văn hiện đại, dùng từ Mẹ lại có cảm giác không hay lắm nên dùng Thân sinh.Mục Dung bởi vì nhìn thấu sinh tử luân hồi, lại mang tính cách nhạt nhẽo, không thích kết giao cũng không muốn kết giao với bất kỳ ai nên căn bản không thể có bạn lần, mém tí bị một âm hồn khó dạy phá hư thân thể khi đang xuất Dung quyết định tìm bạn cùng phòng, miễn phí tiền nhà, ý đồ rất rõ ràng Bảo vệ thân thể của cô khi cô xuất hồn làm nhiệm vậy, Tang Du chuyển đến…Tang Du Mỗi tối tôi đều nhìn thấy linh hồn của bạn cùng phòng lãng du đây đó lại còn phải làm bộ như không thấy, phải làm sao bây giờ??~~~~~~Diễn chính Tang Du, Mục DungPhối diễn A Miêu, Hách Giải Phóng và vô số người người quỷ quỷĐặt 1 tảng đá vào bìa An Celle cùng chủ đềXem nhiều nhất ngàyXem nhiều nhất tuầnXem nhiều nhất tháng A Miêu nghe xong chấn động thật lâu, Hách Giải Phóng không biết từ nơi nào lôi ra điếu thuốc, ngậm lên môi khói liền bóc lên, phun ra nuốt vào làm khói mờ mịt như nét mặt của hắn. Hai người im lặng thật lâu, điếu thuốc đã đốt hơn nửa, Hách Giải Phóng nói tiếp "Cha ruột của Mục Dung, Mục Hải Tuấn là con nghiện cờ bạc, thua đến trong nhà chỉ còn lại bốn cái vách, nợ nần chồng chất bị chủ nợ dí sát, nổi điên muốn đem Mục Dung đi bán trả nợ, mẹ của Mục Dung, Đường Khiết tính cách nhu mềm bị Mục Hải Tuấn dùng chiêu nước ấm nấu ếch* thuần phục đến ngay cả lời cũng không dám nói."*Nước ấm nấu ếch là câu chuyện ngụ ngôn của Trung Quốc. Khi bỏ con ếch thẳng vào nước nóng, nó sẽ lập tức nhảy ra. Nhưng nếu bỏ vào nước lạnh rồi chậm rãi đun lên, con ếch sẽ ở yên mà... chết từ từ Ngụ ý con người khi đã quen với tình huống nào đó rồi sẽ không cảm nhận được sự nguy hiểm, một khi phát giác mọi thứ đã quá muộn màng. "Sau đó thì sao?" "Sau đó thế nào hả?" Hách Giải Phóng nhả ra ngụm khói, lại lâm vào hồi ức "Dưới góc độ dương gian mà nói, mẹ của Mục Dung rất đáng thương, có thể tha thứ nhưng mà ở Địa Phủ, bất luận là tự sát, giết người hoặc bỏ rơi con nhỏ đều trở thành trọng tội...Năm đó cũng làm Địa Phủ một trận kinh sợ, mẹ của Mục Dung là bị hai vị Ngưu đầu Mã diện áp giải xuống Địa Phủ." "Ngưu đầu Mã diện có thật à?" "Đương nhiên, Ngưu đầu Mã diện, Hắc Bạch vô thường đều tồn tại. Bốn vị này đều cùng một ti ở học viện Thần Chết, như là tôi đây, học viên ở Bạch học viện, Tạ tiên sinh...à, vừa là sự phụ vừa là cấp trên của tôi, Thất gia Tạ Tất An, Mục Dung thì thuộc Hắc viện, dưới sự giám sát của Bát gia Phạm Vô Cứu. Nói xong Hách Giải Phóng ôm quyền bái lạy tứ phương một cái. "Ủa...vậy sao trước giờ tôi chưa từng gặp?" Trên mặt Hách Giải Phóng hiện lên nụ cười kỳ quặc "Em cho rằng ai cũng có thể gặp Thất gia và Bát gia sao? Muốn gặp họ, còn phải xem em đủ tư cách không!" "Xì, là ý gì chứ?" Lúc này A Miêu đã hoàn toàn buông bỏ cảnh giác, chăm chú lắng nghe Hách Giải Phóng giải bày, làm cô như đang bước vào một thế giới thần thoại, thần bí và đầy cám dỗ. Hách Giải Phóng vứt đầu thuốc lá, ngồi trên bàn làm việc của Mục Dung nói tiếp "Thất gia và Bát gia là một đôi, luôn đi cùng nhau đón người, người này nhất định khi còn sống phải có công đức lớn, tạo phúc một phương, xây cầu xây đường đắp đê ngăn lũ một lòng hướng về bá tánh, khi chết đi nếu nhìn thấy hai vị Hắc Bạch thì coi như tạo hoá của người này vô cùng tốt, linh hồn nào được hai vị ấy dẫn đi kiếp sau đều có thể tiếp tục làm người, còn là dạng đại phú đại quý." "Ngưu đầu Mã diện thì hoàn toàn ngược lại, Ngưu đầu A Bàng, Mã diện Minh Vương, hai người này mà đi câu ai, nhất định linh hồn sẽ xuống địa ngục chịu trăm ngàn năm khổ, nương theo Súc đạo mà luân hồi." "Vậy mẹ của Mục Dung..." Hách Giải Phóng thở dài nhẹ gật đầu. Bên trong cửa tiệm lại rơi vào im lặng, Hách Giải Phóng nhìn chầm chầm vào thế thân nữ quỷ, xuất thần suy nghĩ. Qua một lúc lâu mới phục hồi nói tiếp "Từ đó Mục Dung trở thành cô nhi, được viện mồ côi của thành phố Sơn Dương thu nhận, năm cô ấy mười tuổi, Mục Dung nằm mơ thấy mẹ của mình ở dưới Địa Ngục chịu khổ, cái loại mẫu-tử liên tâm này quả thật khó lý giải. Mẹ của Mục Dung một khi đã sa vào Địa Ngục thì không có tư cách báo mộng cho người nhà, vậy mà Mục Dung lại có thể cảm nhận được, tuy lúc đó cô ấy vẫn còn là một đứa nhỏ, nhưng lại lén lút uống nước khử trùng ở viện tự sát." "Hả?!" "Lại trùng hợp, chính là tôi đi câu cô ấy." "Vậy...vậy sao Mục Dung lại khởi tử hoàn sinh?" Hách Giải Phóng cười cười từ bàn làm việc nhảy xuống "Không còn sớm, tôi phải trở về rồi. Nếu em hiếu kỳ như vậy, sao không thử đi hỏi Mục Dung một chút?" A Miêu rùng mình, trong lòng đối với Mục Dung vẫn có chút sợ, đó là một loại cảm giác kỳ diệu, dù đã bị hấp dẫn thật sâu nhưng lại mang thêm chút kiêng kỵ. Hách Giải Phóng làm như hiểu rõ "Về sớm một chút, em là vô căn chi hồn, nếu có thể đi theo Mục Dung thì coi đó như số mệnh của em." Nói xong lại bóp pháp ấn biến mất. A Miêu mơ mơ hồ hồ bay về phòng 403 ở Hân Hân gia viên, nhớ lại những gì Hách Giải Phóng nói trong lòng lại ngứa. "Tang Du~~~~ Tang Du~~" "Hả...~" "Tang Du, tỉnh! Tớ có chuyện muốn nói với cậu."~~~~ Mục Dung làm xong việc, bay trở về nhà. Lại thấy Tang Du đã dậy từ lúc nào, đang ngồi trên ghế sofa loay hoay điện thoại, A Miêu thì đang ngồi cạnh bên Tang Du, cô nhíu mày "Ngươi cách xa người sống ra một chút, đừng quấy nhiễu sinh lực của người ta." "A, Mục Dung đại nhân~" A Miêu lập tức kéo dài khoảng cách với Tang Du, Tang Du người đang loay hoay điện thoại kia không biết nhìn thấy gì vui nhìn màn hình điện thoại mỉm cười. Mục Dung nhìn sơ một cái liền bay trở về phòng mình. Tang Du thả lỏng bàn tay, màn hình điện thoại hiện tin dự báo thời tiết... Tám giờ sáng, Mục Dung từ trong phòng đi ra, Tang Du đã làm xong điểm tâm. Nhìn Mục Dung đang đứng ở cửa sững sờ mỉm cười "Đã dậy rồi, rửa mặt ăn cơm thôi." Mục Dung hơi há miệng, chăm chú nhìn ánh mắt nhu tình như nước của Tang Du một chút, ngoan ngoãn đi rửa mặt. Nhìn bóng lưng của Mục Dung, Tang Du lại có chút đau lòng. Hôm qua A Miêu đã kể cho nàng nghe. Nàng chưa từng nhìn thấy loại tình huống này, càng không thể mở lời an ủi, điều duy nhất nàng có thể làm là dựa vào quan hệ bạn cùng phòng, nấu cho Mục Dung một ít đồ ăn ngon. Hai người ngồi đối diện nhau, Tang Du gấp một miếng trứng chần đưa vào chén Mục Dung. "Cô có kiêng món nào không?" "Không có." "Thích ăn món nào?" "Cũng không có." "Vậy ghét món nào?" "Thịt mỡ và rau thơm." "À, đã nhớ." "Thật ra không cần phiền phức vậy, tôi đã trả tiền trước cho một cửa tiệm bán đồ ăn sáng rồi, mỗi ngày ăn ở đó là được, còn tiện đường nữa." "Bây giờ càng lúc càng lạnh rồi, ăn đồ lạnh không tốt cho dạ dày, với cả tôi cũng muốn ăn cơm mà thời gian làm việc cùng nghỉ ngơi của cô và tôi không khác nhau mấy, không phiền đâu." "Tùy cô vậy." "Mục Dung?." "Ừm." "Ban ngày một mình ở nhà có chút nhàm chán, không biết tôi có thể đến quán của cô xem một cái không?" "...là cửa hàng vàng mã?" "Tôi biết~ được không?" "Được." A Miêu đang lơ lửng ở bên cạnh cười đến run rẩy, tự ôm lấy eo chỉ vào Tang Du nói "Tang Du, cậu nhìn thấy không? Lúc Mục Dung nói 'cửa hàng vàng mã' là dùng ánh mắt thương cảm nhìn mấy người thiểu năng nhìn cậu đó, cô ấy nhất định cảm thấy cậu không bình thường rồi, cậu tiêu rồi, bây giờ trong lòng Mục Dung cậu sẽ là cô gái kỳ cục cho coi, há há..." Tang Du nghe xong đỏ mặt, lén lút nhìn qua Mục Dung, thấy đối phương vẫn như cũ nhàn nhạt không giống như A Miêu nói ghét bỏ nàng, nàng mới yên lòng. Ăn xong điểm tâm, hai người cùng đi ra ngoài, bởi vì có Tang Du đi chung nên Mục Dung không có đạp xe, cùng Tang Du song bước mà đi. Mục Dung vốn đã ít nói, dù cho bên cạnh có thêm một người, cô cũng không nghĩ nên bắt chuyện để nói. Còn Tang Du, nàng vốn rất có nhiều chuyện muốn nói với Mục Dung, nhưng nghĩ đến Mục Dung tính cách lạnh nhạt, lại còn có những lời A Miêu nói lúc nãy...đành im lặng đi theo. Cũng may dọc đường không quá mức yên tĩnh, A Miêu bám trên thân Mục Dung cất giọng hát bài một đường ngân nga. Cửa sắt kéo lên, âm phòng từ trong cửa hàng trào ra, Tang Du nhìn thấy không ít linh hồn đang trộm hương nến, nhìn thấy Mục Dung liền tranh nhau chạy trốn. A Miêu thấy vậy, từ người Mục Dung nhảy xuống, như chú chó trung thành chống nạnh chỉ vào đám trộm quát "Các ngươi còn dám đến đây trộm, ta sẽ nói với Mục Dung đại nhân, để ngài ấy thu phục các ngươi!" "Ngồi đi." Mục Dung rót cho Tang Du ly nước, sau đó tự mình bận rộn. "Có ai không?" Người đến là một vị thanh niên, trên cằm cắm chút râu ria, quầng thâm sâu, trong mắt toàn là tia máu, gầy gò tiều tụy, nhìn qua có thể té ngã bất kỳ lúc nào. "A Minh tiên sinh?" Vị thanh niên được kêu "A Minh" nhìn Tang Du nửa ngày mới giật mình nói "Tang tiểu thư?" "Là tôi, anh cần mua gì?" "Không phải cô nói đến đây du lịch sao? Sao lại ở đây?" "À, tôi hiếu kỳ nên đến đây xem chút, sẵn tiện phụ luôn..." "Phụ?" "Ừm." "Tang Du, người này vận thế siêu thấp, phía trước còn là nhà tang lễ vậy mà hắn cũng không sợ đụng trúng thứ kia." A Miêu bay vòng qua A Minh tiên sinh nói. Tang Du hơi lo lắng, nhìn về góc để thế thân nữ quỷ, thấy đối phương không phản ứng gì thoáng yên tâm, bước đến kế bên Mục Dung nói "Mục Dung, vị này là A Minh ở 402 đối diện chúng ta, trước đây bọn tôi có gặp qua một lần, trò chuyện mấy câu." "Chào ngài, có thể giúp gì cho ngài?" A Minh bỗng dưng bước lên, mắt loé lên ánh sáng, sau đó lại do dự dừng lại, ôm chặt đồ vật trong lòng. "Cô, là chủ?" "Đúng vậy." Đạt được câu trả lời, A Minh kích động, nhảy đến trước mặt Mục Dung, run rẩy đưa cái hộp gỗ trong lòng ra nói "Cứu cô ấy, xin cô cứu cô ấy!" Mục Dung nhàn nhạt nhìn cái hộp nói "Đây là gì?" "Tang Du, kêu hắn mở hộp!" A Miêu nhắc nhở. "A Minh tiên sinh, hay anh thử mở hộp ra." "À à, được." A Minh run rẩy mở hộp, 'rắc' một tiếng, từ trong hộp phát ra tiếng nhạc, hoá ra là hộp âm nhạc. Âm khúc lạ lẫm, Tang Du chưa từng nghe qua, đinh đinh đang đang, nhẹ nhàng du dương nghe rất dễ chịu. Tang Du sắp đắm chìm vào thế giới âm nhạc thì giọng Mục Dung trong trẻo lạnh lùng vang lên "Có lỗi, cửa hàng vàng mã của tôi không sửa được cái này." A Minh tuyệt vọng lại không từ bỏ ý định hỏi "Cô không nghe thấy sao?" Mục Dung lắc đầu. Tang Du và A Miêu kinh ngạc liếc nhau, sau sóng lưng lạnh toát.~~~~

bạn cùng phòng là tử thần